开 kāi 山 shān 庙 miào - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
硗 qiāo 确 què 苦 kǔ 厌 yàn 山 shān , , 出 chū 山 shān 爱 ài 苍 cāng 翠 cuì 。 。
回 huí 看 kàn 青 qīng 莲 lián 花 huā , , 一 yī 一 yī 吐 tǔ 烟 yān 际 jì 。 。
绵 mián 连 lián 鲁 lǔ 齐 qí 界 jiè , , 豁 huò 达 dá 燕 yān 赵 zhào 气 qì 。 。
黄 huáng 尘 chén 有 yǒu 时 shí 开 kāi , , 白 bái 日 rì 晒 shài 平 píng 地 dì 。 。
轮 lún 蹄 tí 倚 yǐ 空 kōng 阔 kuò , , 所 suǒ 向 xiàng 莽 mǎng 无 wú 避 bì 。 。
蹭 cèng 蹬 dèng 身 shēn 已 yǐ 经 jīng , , 吾 wú 行 xíng 方 fāng 按 àn 辔 pèi 。 。
开山庙。清代。查慎行。硗确苦厌山,出山爱苍翠。 回看青莲花,一一吐烟际。 绵连鲁齐界,豁达燕赵气。 黄尘有时开,白日晒平地。 轮蹄倚空阔,所向莽无避。 蹭蹬身已经,吾行方按辔。