重 chóng 阳 yáng 日 rì 一 yī 亩 mǔ 园 yuán 登 dēng 高 gāo 同 tóng 德 dé 尹 yǐn 作 zuò - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
一 yī 笑 xiào 相 xiāng 从 cóng 亦 yì 偶 ǒu 然 rán , , 劳 láo 生 shēng 谁 shuí 料 liào 再 zài 游 yóu 燕 yàn 。 。
黄 huáng 花 huā 浊 zhuó 酒 jiǔ 怜 lián 佳 jiā 节 jié , , 老 lǎo 树 shù 空 kōng 庭 tíng 感 gǎn 昔 xī 年 nián 。 。
对 duì 榻 tà 翻 fān 牵 qiān 连 lián 夜 yè 梦 mèng , , 登 dēng 高 gāo 独 dú 欠 qiàn 故 gù 山 shān 缘 yuán 。 。
只 zhǐ 应 yīng 鸿 hóng 雁 yàn 如 rú 兄 xiōng 弟 dì , , 不 bù 忍 rěn 分 fēn 飞 fēi 便 biàn 各 gè 天 tiān 。 。
重阳日一亩园登高同德尹作。清代。查慎行。一笑相从亦偶然,劳生谁料再游燕。 黄花浊酒怜佳节,老树空庭感昔年。 对榻翻牵连夜梦,登高独欠故山缘。 只应鸿雁如兄弟,不忍分飞便各天。