采 cǎi 石 shí 歌 gē - - 小 xiǎo 云 yún 石 shí 海 hǎi 涯 yá
采 cǎi 石 shí 山 shān 头 tóu 日 rì 颓 tuí 色 sè , , 采 cǎi 石 shí 山 shān 下 xià 江 jiāng 流 liú 雪 xuě 。 。
行 xíng 客 kè 不 bù 过 guò 水 shuǐ 无 wú 迹 jī , , 难 nán 以 yǐ 断 duàn 魂 hún 招 zhāo 太 tài 白 bái 。 。
我 wǒ 亦 yì 不 bù 留 liú 白 bái 玉 yù 堂 táng , , 京 jīng 华 huá 酒 jiǔ 浅 qiǎn 湘 xiāng 云 yún 长 zhǎng 。 。
新 xīn 亭 tíng 风 fēng 雨 yǔ 夜 yè 来 lái 梦 mèng , , 千 qiān 载 zǎi 相 xiāng 思 sī 各 gè 断 duàn 肠 cháng 。 。
采石歌。元代。小云石海涯。采石山头日颓色,采石山下江流雪。 行客不过水无迹,难以断魂招太白。 我亦不留白玉堂,京华酒浅湘云长。 新亭风雨夜来梦,千载相思各断肠。