关 guān 山 shān 偶 ǒu 感 gǎn - - 柏 bǎi 格 gé
西 xī 风 fēng 吹 chuī 夕 xī 阴 yīn , , 万 wàn 里 lǐ 郁 yù 沈 shěn 沈 shěn 。 。
古 gǔ 戍 shù 荒 huāng 城 chéng 废 fèi , , 空 kōng 山 shān 乱 luàn 石 shí 深 shēn 。 。
地 dì 寒 hán 多 duō 见 jiàn 雪 xuě , , 树 shù 老 lǎo 不 bù 成 chéng 林 lín 。 。
何 hé 为 wéi 幽 yōu 并 bìng 子 zǐ , , 长 cháng 怀 huái 出 chū 塞 sài 心 xīn 。 。
关山偶感。清代。柏格。西风吹夕阴,万里郁沈沈。 古戍荒城废,空山乱石深。 地寒多见雪,树老不成林。 何为幽并子,长怀出塞心。