次 cì 韵 yùn 答 dá 柳 liǔ 仲 zhòng 修 xiū 宣 xuān 使 shǐ - - 至 zhì 仁 rén
兵 bīng 戈 gē 宇 yǔ 宙 zhòu 谁 shéi 知 zhī 己 jǐ , , 风 fēng 雨 yǔ 东 dōng 南 nán 话 huà 故 gù 乡 xiāng 。 。
禅 chán 伯 bó 自 zì 惭 cán 非 fēi 觉 jué 老 lǎo , , 诗 shī 豪 háo 今 jīn 喜 xǐ 得 de 刘 liú 郎 láng 。 。
海 hǎi 门 mén 雁 yàn 叫 jiào 江 jiāng 枫 fēng 赤 chì , , 泽 zé 国 guó 云 yún 来 lái 野 yě 日 rì 黄 huáng 。 。
怅 chàng 望 wàng 庭 tíng 闱 wéi 空 kòng 白 bái 发 fā , , 菊 jú 花 huā 霜 shuāng 露 lù 几 jǐ 重 chóng 阳 yáng 。 。
次韵答柳仲修宣使。元代。至仁。兵戈宇宙谁知己,风雨东南话故乡。 禅伯自惭非觉老,诗豪今喜得刘郎。 海门雁叫江枫赤,泽国云来野日黄。 怅望庭闱空白发,菊花霜露几重阳。