愁 chóu 倚 yǐ 阑 lán 令 lìng - - 姚 yáo 燮 xiè
天 tiān 涯 yá 多 duō 少 shǎo 愁 chóu 魂 hún 。 。
只 zhǐ 隔 gé 着 zhe 、 qīng 青 shān 山 yī 一 hén 痕 。 。
蘋 píng 叶 yè 横 héng 江 jiāng 春 chūn 黯 àn 黯 àn , , 人 rén 去 qù 潮 cháo 生 shēng 。 。
迢 tiáo 迢 tiáo 落 luò 日 rì 长 cháng 亭 tíng 。 。
风 fēng 吹 chuī 起 qǐ 、 yáng 杨 huā 花 yǔ 语 yīng 莺 。 。
不 bú 是 shì 吴 wú 娘 niáng 肠 cháng 断 duàn 曲 qū , , 总 zǒng 是 shì 愁 chóu 声 shēng 。 。
愁倚阑令。清代。姚燮。天涯多少愁魂。 只隔着、青山一痕。 蘋叶横江春黯黯,人去潮生。 迢迢落日长亭。 风吹起、杨花语莺。 不是吴娘肠断曲,总是愁声。