孤 gū 山 shān 小 xiǎo 青 qīng 墓 mù - - 姚 yáo 燮 xiè
到 dào 处 chù 天 tiān 涯 yá 有 yǒu 北 běi 邙 máng , , 美 měi 人 rén 幸 xìng 矣 yǐ 此 cǐ 埋 mái 香 xiāng 。 。
只 zhǐ 巢 cháo 翡 fěi 翠 cuì 山 shān 都 dōu 媚 mèi , , 不 bù 种 zhǒng 蘼 mí 芜 wú 梦 mèng 已 yǐ 荒 huāng 。 。
落 luò 叶 yè 频 pín 年 nián 催 cuī 逝 shì 水 shuǐ , , 幽 yōu 花 huā 无 wú 语 yǔ 对 duì 斜 xié 阳 yáng 。 。
秋 qiū 娘 niáng 金 jīn 缕 lǚ 缠 chán 绵 mián 曲 qū , , 唱 chàng 与 yǔ 渠 qú 听 tīng 定 dìng 断 duàn 肠 cháng 。 。
孤山小青墓。清代。姚燮。到处天涯有北邙,美人幸矣此埋香。 只巢翡翠山都媚,不种蘼芜梦已荒。 落叶频年催逝水,幽花无语对斜阳。 秋娘金缕缠绵曲,唱与渠听定断肠。