春 chūn 淙 cóng 亭 tíng - - 姚 yáo 燮 xiè
天 tiān 际 jì 风 fēng 来 lái 疏 shū 磬 qìng 落 luò , , 四 sì 山 shān 黄 huáng 叶 yè 响 xiǎng 飕 sōu 飕 sōu 。 。
回 huí 看 kàn 飞 fēi 鸟 niǎo 自 zì 空 kōng 下 xià , , 仰 yǎng 见 jiàn 闲 xián 云 yún 无 wú 定 dìng 流 liú 。 。
何 hé 处 chǔ 古 gǔ 庵 ān 招 zhāo 隐 yǐn 馆 guǎn , , 难 nán 寻 xún 陆 lù 伟 wěi 读 dú 书 shū 楼 lóu 。 。
春 chūn 淙 cóng 亭 tíng 上 shàng 一 yī 回 huí 坐 zuò , , 凉 liáng 月 yuè 上 shàng 峰 fēng 猿 yuán 夜 yè 愁 chóu 。 。
春淙亭。清代。姚燮。天际风来疏磬落,四山黄叶响飕飕。 回看飞鸟自空下,仰见闲云无定流。 何处古庵招隐馆,难寻陆伟读书楼。 春淙亭上一回坐,凉月上峰猿夜愁。