古 gǔ 挽 wǎn 歌 gē - - 于 yú 鹄 gǔ
双 shuāng 辙 zhé 出 chū 郭 guō 门 mén , , 绵 mián 绵 mián 东 dōng 西 xī 道 dào 。 。
送 sòng 死 sǐ 多 duō 于 yú 生 shēng , , 几 jǐ 人 rén 得 dé 终 zhōng 老 lǎo 。 。
见 jiàn 此 cǐ 切 qiè 肺 fèi 肝 gān , , 不 bù 如 rú 归 guī 山 shān 好 hǎo 。 。
不 bù 闻 wén 哀 āi 哭 kū 声 shēng , , 默 mò 默 mò 安 ān 怀 huái 抱 bào 。 。
时 shí 尽 jǐn 从 cóng 物 wù 化 huà , , 又 yòu 免 miǎn 生 shēng 忧 yōu 扰 rǎo 。 。
世 shì 间 jiān 寿 shòu 者 zhě 稀 xī , , 尽 jǐn 为 wèi 悲 bēi 伤 shāng 恼 nǎo 。 。
古挽歌。唐代。于鹄。双辙出郭门,绵绵东西道。 送死多于生,几人得终老。 见此切肺肝,不如归山好。 不闻哀哭声,默默安怀抱。 时尽从物化,又免生忧扰。 世间寿者稀,尽为悲伤恼。