雨 yǔ 后 hòu 偶 ǒu 感 gǎn - - 柯 kē 耸 sǒng
西 xī 山 shān 万 wàn 叠 dié 拥 yōng 晴 qíng 空 kōng , , 晓 xiǎo 映 yìng 芙 fú 蓉 róng 禁 jìn 苑 yuàn 通 tōng 。 。
过 guò 雨 yǔ 翠 cuì 浮 fú 丹 dān 凤 fèng 阙 quē , , 迎 yíng 秋 qiū 凉 liáng 入 rù 玉 yù 华 huá 宫 gōng 。 。
云 yún 间 jiān 树 shù 色 sè 原 yuán 无 wú 暑 shǔ , , 石 shí 上 shàng 泉 quán 声 shēng 自 zì 有 yǒu 风 fēng 。 。
拄 zhǔ 笏 hù 相 xiāng 看 kàn 念 niàn 摇 yáo 落 luò , , 欲 yù 将 jiāng 归 guī 思 sī 问 wèn 南 nán 鸿 hóng 。 。
雨后偶感。清代。柯耸。西山万叠拥晴空,晓映芙蓉禁苑通。 过雨翠浮丹凤阙,迎秋凉入玉华宫。 云间树色原无暑,石上泉声自有风。 拄笏相看念摇落,欲将归思问南鸿。