渡 dù 黄 huáng 河 hé 用 yòng 渔 yú 洋 yáng 先 xiān 生 shēng 韵 yùn - - 纪 jì 迈 mài 宜 yí
淼 miǎo 淼 miǎo 洪 hóng 涛 tāo 络 luò 地 dì 长 zhǎng , , 迢 tiáo 迢 tiáo 帆 fān 影 yǐng 挂 guà 斜 xié 阳 yáng 。 。
堤 dī 回 huí 曲 qū 岸 àn 虹 hóng 千 qiān 仞 rèn , , 雁 yàn 起 qǐ 圆 yuán 沙 shā 字 zì 几 jǐ 行 xíng 。 。
久 jiǔ 矣 yǐ 鸿 hóng 沟 gōu 迷 mí 楚 chǔ 汉 hàn , , 漫 màn 从 cóng 碣 jié 石 shí 问 wèn 沧 cāng 桑 sāng 。 。
平 píng 芜 wú 莽 mǎng 苍 cāng 浮 fú 云 yún 合 hé , , 知 zhī 是 shì 当 dāng 年 nián 百 bǎi 战 zhàn 场 chǎng 。 。
渡黄河用渔洋先生韵。清代。纪迈宜。淼淼洪涛络地长,迢迢帆影挂斜阳。 堤回曲岸虹千仞,雁起圆沙字几行。 久矣鸿沟迷楚汉,漫从碣石问沧桑。 平芜莽苍浮云合,知是当年百战场。