五 wǔ 十 shí 感 gǎn 伤 shāng 四 sì 首 shǒu - - 洪 hóng 繻 xū
苍 cāng 天 tiān 倏 shū 与 yú 人 rén 俱 jù 老 lǎo , , 蓬 péng 岛 dǎo 还 hái 须 xū 恨 hèn 作 zuò 城 chéng 。 。
失 shī 足 zú 儒 rú 坑 kēng 长 zhǎng 有 yǒu 愧 kuì , , 埋 mái 头 tóu 蛮 mán 海 hǎi 总 zǒng 无 wú 声 shēng ! !
豪 háo 怀 huái 忽 hū 忽 hū 千 qiān 秋 qiū 去 qù , , 壮 zhuàng 泪 lèi 汪 wāng 汪 wāng 万 wàn 顷 qǐng 倾 qīng 。 。
五 wǔ 十 shí 年 nián 光 guāng 归 guī 一 yī 瞬 shùn , , 何 hé 图 tú 断 duàn 送 sòng 此 cǐ 浮 fú 生 shēng ! !
五十感伤四首。清代。洪繻。苍天倏与人俱老,蓬岛还须恨作城。 失足儒坑长有愧,埋头蛮海总无声! 豪怀忽忽千秋去,壮泪汪汪万顷倾。 五十年光归一瞬,何图断送此浮生!