闻 wén 孙 sūn 平 píng 叔 shū 同 tóng 年 nián 移 yí 藩 fān 粤 yuè 东 dōng 其 qí 二 èr - - 胡 hú 承 chéng 珙 gǒng
君 jūn 才 cái 似 shì 海 hǎi 常 cháng 宜 yí 近 jìn , , 我 wǒ 计 jì 归 guī 山 shān 苦 kǔ 未 wèi 能 néng 。 。
王 wáng 式 shì 不 bù 来 lái 应 yīng 有 yǒu 以 yǐ , , 淮 huái 阳 yáng 非 fēi 卧 wò 所 suǒ 能 néng 胜 shèng 。 。
偶 ǒu 看 kàn 芳 fāng 草 cǎo 思 sī 蛩 qióng 駏 jù , , 漫 màn 向 xiàng 秋 qiū 风 fēng 较 jiào 鴳 yàn 鹏 péng 。 。
留 liú 取 qǔ 怀 huái 中 zhōng 书 shū 数 shù 纸 zhǐ , , 相 xiāng 思 sī 时 shí 与 yǔ 剪 jiǎn 青 qīng 灯 dēng 。 。
闻孙平叔同年移藩粤东 其二。清代。胡承珙。君才似海常宜近,我计归山苦未能。 王式不来应有以,淮阳非卧所能胜。 偶看芳草思蛩駏,漫向秋风较鴳鹏。 留取怀中书数纸,相思时与剪青灯。