山 shān 楼 lóu 读 dú 书 shū 杂 zá 诗 shī 其 qí 二 èr - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
晨 chén 兴 xīng 对 duì 圣 shèng 贤 xián , , 夜 yè 梦 mèng 侍 shì 亲 qīn 侧 cè 。 。
神 shén 明 míng 涣 huàn 然 rán 开 kāi , , 真 zhēn 趣 qù 谁 shuí 复 fù 识 shí 。 。
孤 gū 生 shēng 百 bǎi 年 nián 内 nèi , , 所 suǒ 苦 kǔ 驹 jū 过 guò 隙 xì 。 。
庶 shù 几 jī 馀 yú 寸 cùn 晷 guǐ , , 藉 jiè 以 yǐ 获 huò 三 sān 益 yì 。 。
平 píng 生 shēng 尤 yóu 与 yǔ 悔 huǐ , , 至 zhì 此 cǐ 巳 sì 冰 bīng 释 shì 。 。
山楼读书杂诗 其二。清代。洪亮吉。晨兴对圣贤,夜梦侍亲侧。 神明涣然开,真趣谁复识。 孤生百年内,所苦驹过隙。 庶几馀寸晷,藉以获三益。 平生尤与悔,至此巳冰释。