偶 ǒu 成 chéng 为 wéi 陈 chén 太 tài 守 shǒu 廷 tíng 庆 qìng 赋 fù 其 qí 一 yī - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
一 yī 幅 fú 蛮 mán 笺 jiān 任 rèn 屈 qū 伸 shēn , , 半 bàn 钩 gōu 新 xīn 月 yuè 倍 bèi 精 jīng 神 shén 。 。
关 guān 心 xīn 幽 yōu 鸟 niǎo 能 néng 窥 kuī 客 kè , , 过 guò 眼 yǎn 空 kōng 花 huā 不 bù 惹 rě 尘 chén 。 。
云 yún 影 yǐng 去 qù 来 lái 伤 shāng 往 wǎng 事 shì , , 水 shuǐ 光 guāng 摇 yáo 荡 dàng 识 shí 前 qián 身 shēn 。 。
悲 bēi 秋 qiū 宋 sòng 玉 yù 支 zhī 离 lí 甚 shén , , 况 kuàng 复 fù 登 dēng 临 lín 送 sòng 远 yuǎn 人 rén 。 。
偶成为陈太守廷庆赋 其一。清代。洪亮吉。一幅蛮笺任屈伸,半钩新月倍精神。 关心幽鸟能窥客,过眼空花不惹尘。 云影去来伤往事,水光摇荡识前身。 悲秋宋玉支离甚,况复登临送远人。