北 běi 固 gù 亭 tíng 东 dōng 望 wàng 寄 jì 默 mò 师 shī - - 罗 luó 隐 yǐn
高 gāo 亭 tíng 暮 mù 色 sè 中 zhōng , , 往 wǎng 事 shì 更 gèng 谁 shuí 同 tóng 。 。
水 shuǐ 谩 mán 矜 jīn 天 tiān 阔 kuò , , 山 shān 应 yīng 到 dào 此 cǐ 穷 qióng 。 。
病 bìng 怜 lián 京 jīng 口 kǒu 酒 jiǔ , , 老 lǎo 怯 qiè 海 hǎi 门 mén 风 fēng 。 。
唯 wéi 有 yǒu 言 yán 堪 kān 解 jiě , , 何 hé 由 yóu 见 jiàn 远 yuǎn 公 gōng 。 。
北固亭东望寄默师。唐代。罗隐。高亭暮色中,往事更谁同。 水谩矜天阔,山应到此穷。 病怜京口酒,老怯海门风。 唯有言堪解,何由见远公。