黄 huáng 梅 méi 次 cì 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 孙 sūn 星 xīng 衍 yǎn
檀 tán 心 xīn 静 jìng 里 lǐ 有 yǒu 香 xiāng 传 chuán , , 妆 zhuāng 点 diǎn 昏 hūn 黄 huáng 水 shuǐ 国 guó 天 tiān 。 。
半 bàn 面 miàn 玉 yù 颜 yán 疑 yí 对 duì 酒 jiǔ , , 前 qián 身 shēn 金 jīn 粟 sù 不 bù 栖 qī 禅 chán 。 。
眉 méi 间 jiān 相 xiāng 映 yìng 姿 zī 长 zhǎng 好 hǎo , , 烛 zhú 畔 pàn 将 jiāng 融 róng 质 zhì 更 gèng 妍 yán 。 。
千 qiān 树 shù 花 huā 光 guāng 围 wéi 白 bái 屋 wū , , 抵 dǐ 他 tā 宫 gōng 阙 què 住 zhù 神 shén 仙 xiān 。 。
黄梅次韵 其二。清代。孙星衍。檀心静里有香传,妆点昏黄水国天。 半面玉颜疑对酒,前身金粟不栖禅。 眉间相映姿长好,烛畔将融质更妍。 千树花光围白屋,抵他宫阙住神仙。