瑶 yáo 缄 jiān - - 孙 sūn 原 yuán 湘 xiāng
玉 yù 郎 láng 苦 kǔ 索 suǒ 定 dìng 情 qíng 词 cí , , 几 jǐ 拂 fú 花 huā 笺 jiān 下 xià 笔 bǐ 迟 chí 。 。
女 nǚ 伴 bàn 忽 hū 来 lái 当 dāng 面 miàn 笑 xiào , , 侬 nóng 家 jiā 那 nà 有 yǒu 背 bèi 人 rén 时 shí 。 。
私 sī 书 shū 频 pín 向 xiàng 窗 chuāng 中 zhōng 展 zhǎn , , 秘 mì 稿 gǎo 偷 tōu 从 cóng 枕 zhěn 上 shàng 思 sī 。 。
只 zhǐ 有 yǒu 寻 xún 常 cháng 调 tiáo 笑 xiào 语 yǔ , , 一 yī 经 jīng 香 xiāng 口 kǒu 便 biàn 成 chéng 诗 shī 。 。
瑶缄。清代。孙原湘。玉郎苦索定情词,几拂花笺下笔迟。 女伴忽来当面笑,侬家那有背人时。 私书频向窗中展,秘稿偷从枕上思。 只有寻常调笑语,一经香口便成诗。