玉 yù 楼 lóu 供 gòng 花 huā 辞 cí 和 hé 楼 lóu 中 zhōng 人 rén 韵 yùn - - 孙 sūn 原 yuán 湘 xiāng
名 míng 花 huā 四 sì 座 zuò 镜 jìng 当 dāng 中 zhōng , , 映 yìng 出 chū 深 shēn 红 hóng 间 jiān 浅 qiǎn 红 hóng 。 。
着 zhe 水 shuǐ 宛 wǎn 如 rú 新 xīn 沐 mù 后 hòu , , 披 pī 香 xiāng 疑 yí 入 rù 古 gǔ 书 shū 丛 cóng 。 。
瓶 píng 缘 yuán 放 fàng 胆 dǎn 春 chūn 能 néng 管 guǎn , , 灯 dēng 替 tì 传 chuán 神 shén 夜 yè 不 bù 同 tóng 。 。
面 miàn 面 miàn 湘 xiāng 帘 lián 围 wéi 梦 mèng 住 zhù , , 枉 wǎng 他 tā 粉 fěn 蝶 dié 效 xiào 秦 qín 宫 gōng 。 。
玉楼供花辞和楼中人韵。清代。孙原湘。名花四座镜当中,映出深红间浅红。 着水宛如新沐后,披香疑入古书丛。 瓶缘放胆春能管,灯替传神夜不同。 面面湘帘围梦住,枉他粉蝶效秦宫。