晓 xiǎo 语 yǔ - - 孙 sūn 原 yuán 湘 xiāng
画 huà 檐 yán 鹦 yīng 鹉 wǔ 唤 huàn 人 rén 来 lái , , 一 yī 扇 shàn 湘 xiāng 帘 lián 自 zì 荡 dàng 开 kāi 。 。
微 wēi 露 lù 丰 fēng 容 róng 教 jiào 瞥 piē 见 jiàn , , 熟 shú 闻 wén 声 shēng 息 xī 故 gù 惊 jīng 猜 cāi 。 。
云 yún 含 hán 疏 shū 雨 yǔ 频 pín 延 yán 伫 zhù , , 水 shuǐ 遇 yù 轻 qīng 风 fēng 又 yòu 折 zhé 回 huí 。 。
还 hái 恐 kǒng 未 wèi 曾 zēng 亲 qīn 切 qiè 看 kàn , , 玉 yù 楼 lóu 天 tiān 半 bàn 重 zhòng 徘 pái 徊 huái 。 。
晓语。清代。孙原湘。画檐鹦鹉唤人来,一扇湘帘自荡开。 微露丰容教瞥见,熟闻声息故惊猜。 云含疏雨频延伫,水遇轻风又折回。 还恐未曾亲切看,玉楼天半重徘徊。