静 jìng 志 zhì - - 孙 sūn 原 yuán 湘 xiāng
有 yǒu 时 shí 欢 huān 笑 xiào 有 yǒu 时 shí 颦 pín , , 毕 bì 竟 jìng 相 xiāng 亲 qīn 可 kě 算 suàn 亲 qīn 。 。
爱 ài 极 jí 并 bìng 忘 wàng 容 róng 绝 jué 代 dài , , 情 qíng 深 shēn 始 shǐ 觉 jué 礼 lǐ 拘 jū 人 rén 。 。
生 shēng 生 shēng 世 shì 世 shì 卿 qīng 怜 lián 我 wǒ , , 暮 mù 暮 mù 朝 zhāo 朝 zhāo 女 nǚ 是 shì 神 shén 。 。
不 bù 及 jí 画 huà 栏 lán 东 dōng 畔 pàn 树 shù , , 花 huā 开 kāi 常 cháng 傍 bàng 鬓 bìn 边 biān 春 chūn 。 。
静志。清代。孙原湘。有时欢笑有时颦,毕竟相亲可算亲。 爱极并忘容绝代,情深始觉礼拘人。 生生世世卿怜我,暮暮朝朝女是神。 不及画栏东畔树,花开常傍鬓边春。