和 hé 幼 yòu 梅 méi 抵 dǐ 临 lín 榆 yú 见 jiàn 呈 chéng - - 孙 sūn 起 qǐ 栋 dòng
相 xiāng 逢 féng 一 yī 笑 xiào 两 liǎng 飘 piāo 萍 píng , , 絮 xù 语 yǔ 连 lián 宵 xiāo 到 dào 晓 xiǎo 星 xīng 。 。
衰 shuāi 朽 xiǔ 吾 wú 惭 cán 照 zhào 夜 yè 白 bái , , 俊 jùn 才 cái 弟 dì 似 shì 海 hǎi 东 dōng 青 qīng 。 。
危 wēi 炊 chuī 久 jiǔ 淅 xī 矛 máo 头 tóu 米 mǐ , , 短 duǎn 剑 jiàn 今 jīn 来 lái 老 lǎo 上 shàng 庭 tíng 。 。
无 wú 限 xiàn 泪 lèi 河 hé 流 liú 不 bù 尽 jìn , , 未 wèi 干 gàn 蜡 là 炬 jù 共 gòng 荧 yíng 荧 yíng 。 。
和幼梅抵临榆见呈。清代。孙起栋。相逢一笑两飘萍,絮语连宵到晓星。 衰朽吾惭照夜白,俊才弟似海东青。 危炊久淅矛头米,短剑今来老上庭。 无限泪河流不尽,未干蜡炬共荧荧。