偶 ǒu 有 yǒu 故 gù 园 yuán 之 zhī 思 sī , , 辄 zhé 以 yǐ 自 zì 解 jiě - - 孙 sūn 元 yuán 衡 héng
乡 xiāng 梦 mèng 初 chū 回 huí 月 yuè 已 yǐ 沈 shěn , , 霜 shuāng 根 gēn 旅 lǚ 鬓 bìn 自 zì 萧 xiāo 森 sēn 。 。
莼 chún 鲈 lú 惹 rě 恨 hèn 非 fēi 佳 jiā 味 wèi , , 鸿 hóng 雁 yàn 牵 qiān 愁 chóu 岂 qǐ 义 yì 禽 qín 。 。
关 guān 塞 sài 老 lǎo 凭 píng 寒 hán 饿 è 骨 gǔ , , 海 hǎi 山 shān 闲 xián 付 fù 短 duǎn 长 cháng 吟 yín 。 。
百 bǎi 年 nián 万 wàn 事 shì 皆 jiē 如 rú 戏 xì , , 何 hé 处 chǔ 翱 áo 翔 xiáng 非 fēi 邓 dèng 林 lín 。 。
偶有故园之思,辄以自解。清代。孙元衡。乡梦初回月已沈,霜根旅鬓自萧森。 莼鲈惹恨非佳味,鸿雁牵愁岂义禽。 关塞老凭寒饿骨,海山闲付短长吟。 百年万事皆如戏,何处翱翔非邓林。