黄 huáng 鹤 hè 驿 yì 寓 yù - - 罗 luó 隐 yǐn
野 yě 云 yún 芳 fāng 草 cǎo 绕 rào 离 lí 鞭 biān , , 敢 gǎn 对 duì 青 qīng 楼 lóu 倚 yǐ 少 shào 年 nián 。 。
秋 qiū 色 sè 未 wèi 催 cuī 榆 yú 塞 sāi 雁 yàn , , 人 rén 心 xīn 先 xiān 下 xià 洞 dòng 庭 tíng 船 chuán 。 。
高 gāo 歌 gē 酒 jiǔ 市 shì 非 fēi 狂 kuáng 者 zhě , , 大 dà 嚼 jué 屠 tú 门 mén 亦 yì 偶 ǒu 然 rán 。 。
车 chē 马 mǎ 同 tóng 归 guī 莫 mò 同 tóng 恨 hèn , , 古 gǔ 人 rén 头 tóu 白 bái 尽 jǐn 林 lín 泉 quán 。 。
黄鹤驿寓。唐代。罗隐。野云芳草绕离鞭,敢对青楼倚少年。 秋色未催榆塞雁,人心先下洞庭船。 高歌酒市非狂者,大嚼屠门亦偶然。 车马同归莫同恨,古人头白尽林泉。