春 chūn 游 yóu 有 yǒu 感 gǎn - - 孙 sūn 锡 xī 蕃 fān
茅 máo 亭 tíng 三 sān 五 wǔ 隐 yǐn 湖 hú 东 dōng , , 避 bì 世 shì 寥 liáo 寥 liáo 北 běi 海 hǎi 同 tóng 。 。
万 wàn 马 mǎ 中 zhōng 原 yuán 凋 diāo 壮 zhuàng 发 fā , , 孤 gū 峰 fēng 天 tiān 外 wài 卧 wò 山 shān 翁 wēng 。 。
江 jiāng 声 shēng 夜 yè 夜 yè 流 liú 明 míng 月 yuè , , 柳 liǔ 色 sè 青 qīng 青 qīng 冷 lěng 汉 hàn 宫 gōng 。 。
雨 yǔ 长 cháng 石 shí 苔 tái 春 chūn 渐 jiàn 老 lǎo , , 伤 shāng 心 xīn 人 rén 在 zài 落 luò 花 huā 中 zhōng 。 。
春游有感。清代。孙锡蕃。茅亭三五隐湖东,避世寥寥北海同。 万马中原凋壮发,孤峰天外卧山翁。 江声夜夜流明月,柳色青青冷汉宫。 雨长石苔春渐老,伤心人在落花中。