劝 quàn 农 nóng 归 guī 路 lù 经 jīng 海 hǎi 会 huì 寺 sì 与 yǔ 诸 zhū 同 tóng 人 rén 分 fēn 赋 fù - - 书 shū 山 shān
问 wèn 讯 xùn 词 cí 坛 tán 客 kè , , 山 shān 僧 sēng 逸 yì 兴 xìng 同 tóng 。 。
地 dì 高 gāo 晴 qíng 翠 cuì 合 hé , , 林 lín 静 jìng 妙 miào 香 xiāng 通 tōng 。 。
登 dēng 眺 tiào 消 xiāo 尘 chén 虑 lǜ , , 安 ān 闲 xián 步 bù 梵 fàn 宫 gōng 。 。
寸 cùn 心 xīn 持 chí 半 bàn 偈 jì , , 顿 dùn 觉 jué 海 hǎi 天 tiān 空 kōng 。 。
劝农归路经海会寺与诸同人分赋。清代。书山。问讯词坛客,山僧逸兴同。 地高晴翠合,林静妙香通。 登眺消尘虑,安闲步梵宫。 寸心持半偈,顿觉海天空。