龙 lóng 泉 quán - - 罗 luó 隐 yǐn
縠 hú 江 jiāng 东 dōng 下 xià 几 jǐ 多 duō 程 chéng , , 每 měi 泊 pō 孤 gū 舟 zhōu 即 jí 有 yǒu 情 qíng 。 。
山 shān 色 sè 已 yǐ 随 suí 游 yóu 子 zǐ 远 yuǎn , , 水 shuǐ 纹 wén 犹 yóu 认 rèn 主 zhǔ 人 rén 清 qīng 。 。
恩 ēn 如 rú 海 hǎi 岳 yuè 何 hé 时 shí 报 bào , , 恨 hèn 似 shì 烟 yān 花 huā 触 chù 处 chù 生 shēng 。 。
百 bǎi 尺 chǐ 风 fēng 帆 fān 两 liǎng 行 xíng 泪 lèi , , 不 bù 堪 kān 回 huí 首 shǒu 望 wàng 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
龙泉。唐代。罗隐。縠江东下几多程,每泊孤舟即有情。 山色已随游子远,水纹犹认主人清。 恩如海岳何时报,恨似烟花触处生。 百尺风帆两行泪,不堪回首望峥嵘。