一 yī 箩 luó 金 jīn 残 cán 菊 jú - - 庄 zhuāng 盘 pán 珠 zhū
绝 jué 似 shì 佳 jiā 人 rén 支 zhī 病 bìng 骨 gǔ 。 。
又 yòu 似 shì 寒 hán 儒 rú , , 憔 qiáo 悴 cuì 鹑 chún 衣 yī 结 jié 。 。
晓 xiǎo 怕 pà 浓 nóng 霜 shuāng 眠 mián 怕 pà 月 yuè 。 。
重 chóng 阳 yáng 以 yǐ 后 hòu 伤 shāng 离 lí 别 bié 。 。
芦 lú 帘 lián 纸 zhǐ 阁 gé 尘 chén 清 qīng 绝 jué 。 。
占 zhàn 断 duàn 秋 qiū 光 guāng , , 也 yě 算 suàn 花 huā 豪 háo 杰 jié 。 。
未 wèi 脱 tuō 尘 chén 根 gēn 终 zhōng 有 yǒu 劫 jié 。 。
为 wèi 花 huā 懊 ào 恼 nǎo 多 duō 时 shí 节 jié 。 。
一箩金 残菊。清代。庄盘珠。绝似佳人支病骨。 又似寒儒,憔悴鹑衣结。 晓怕浓霜眠怕月。 重阳以后伤离别。 芦帘纸阁尘清绝。 占断秋光,也算花豪杰。 未脱尘根终有劫。 为花懊恼多时节。