和 hé 唐 táng 张 zhāng 谓 wèi 韵 yùn - - 陶 táo 元 yuán 淳 chún
如 rú 此 cǐ 穷 qióng 途 tú 欲 yù 进 jìn 难 nán , , 朝 cháo 天 tiān 漫 màn 上 shàng 越 yuè 王 wáng 坛 tán 。 。
局 jú 高 gāo 不 bù 合 hé 伸 shēn 强 qiáng 项 xiàng , , 逐 zhú 裸 luǒ 何 hé 须 xū 岸 àn 大 dà 冠 guān 。 。
徼 jiǎo 外 wài 山 shān 河 hé 逢 féng 客 kè 醉 zuì , , 心 xīn 头 tóu 铁 tiě 石 shí 向 xiàng 人 rén 寒 hán 。 。
长 cháng 安 ān 日 rì 下 xià 犹 yóu 言 yán 远 yuǎn , , 穷 qióng 海 hǎi 孤 gū 臣 chén 那 nà 得 de 看 kàn 。 。
和唐张谓韵。清代。陶元淳。如此穷途欲进难,朝天漫上越王坛。 局高不合伸强项,逐裸何须岸大冠。 徼外山河逢客醉,心头铁石向人寒。 长安日下犹言远,穷海孤臣那得看。