恭 gōng 读 dú 理 lǐ 斋 zhāi 常 cháng 先 xiān 生 shēng 殉 xùn 节 jié 录 lù 书 shū 后 hòu - - 陈 chén 学 xué 海 hǎi
腾 téng 茂 mào 循 xún 声 shēng 噪 zào 锦 jǐn 官 guān , , 谁 shéi 知 zhī 儒 rú 吏 lì 铁 tiě 为 wèi 肝 gān 。 。
狼 láng 烽 fēng 直 zhí 促 cù 青 qīng 萍 píng 吼 hǒu , , 马 mǎ 革 gé 凭 píng 收 shōu 玉 yù 骨 gǔ 残 cán 。 。
一 yī 片 piàn 忠 zhōng 心 xīn 丹 dān 化 huà 碧 bì , , 九 jiǔ 重 zhòng 恩 ēn 诏 zhào 纸 zhǐ 回 huí 鸾 luán 。 。
独 dú 嗟 jiē 瘴 zhàng 雨 yǔ 蛮 mán 烟 yān 外 wài , , 昔 xī 岭 lǐng 飞 fēi 霜 shuāng 六 liù 月 yuè 寒 hán 。 。
恭读理斋常先生殉节录书后。清代。陈学海。腾茂循声噪锦官,谁知儒吏铁为肝。 狼烽直促青萍吼,马革凭收玉骨残。 一片忠心丹化碧,九重恩诏纸回鸾。 独嗟瘴雨蛮烟外,昔岭飞霜六月寒。