题 tí 黄 huáng 仲 zhòng 则 zé 集 jí 即 jí 效 xiào 其 qí 礼 lǐ - - 郭 guō 尚 shàng 先 xiān
骆 luò 丞 chéng 词 cí 笔 bǐ 未 wèi 登 dēng 科 kē , , 长 zhǎng 爪 zhǎo 通 tōng 眉 méi 憔 qiáo 悴 cuì 多 duō 。 。
《 《 锦 jǐn 瑟 sè 》 》 春 chūn 心 xīn 迷 mí 断 duàn 梦 mèng , , 铜 tóng 笳 jiā 霁 jì 吹 chuī 入 rù 悲 bēi 歌 gē 。 。
才 cái 难 nán 为 wéi 用 yòng 应 yīng 缘 yuán 傲 ào , , 诗 shī 到 dào 能 néng 穷 qióng 始 shǐ 不 bù 磨 mó 。 。
几 jǐ 许 xǔ 宰 zǎi 言 yán 图 tú 作 zuò 佛 fú , , 圆 yuán 成 chéng 竟 jìng 让 ràng 病 bìng 维 wéi 摩 mó 。 。
题黄仲则集即效其礼。清代。郭尚先。骆丞词笔未登科,长爪通眉憔悴多。 《锦瑟》春心迷断梦,铜笳霁吹入悲歌。 才难为用应缘傲,诗到能穷始不磨。 几许宰言图作佛,圆成竟让病维摩。