送 sòng 殷 yīn 判 pàn 官 guān 归 guī 上 shàng 都 dōu - - 灵 líng 一 yī
漾 yàng 舟 zhōu 云 yún 路 lù 客 kè , , 来 lái 过 guò 夕 xī 阳 yáng 时 shí 。 。
向 xiàng 背 bèi 堪 kān 遗 yí 恨 hèn , , 逢 féng 迎 yíng 宿 sù 未 wèi 期 qī 。 。
水 shuǐ 容 róng 愁 chóu 暮 mù 急 jí , , 花 huā 影 yǐng 动 dòng 春 chūn 迟 chí 。 。
别 bié 后 hòu 王 wáng 孙 sūn 草 cǎo , , 青 qīng 青 qīng 入 rù 梦 mèng 思 sī 。 。
送殷判官归上都。唐代。灵一。漾舟云路客,来过夕阳时。 向背堪遗恨,逢迎宿未期。 水容愁暮急,花影动春迟。 别后王孙草,青青入梦思。