晓 xiǎo 登 dēng 钟 zhōng 吾 wú 绝 jué 顶 dǐng - - 陆 lù 自 zì 逸 yì
石 shí 径 jìng 扪 mén 萝 luó 葛 gé , , 来 lái 登 dēng 千 qiān 仞 rèn 巅 diān 。 。
钟 zhōng 声 shēng 催 cuī 海 hǎi 日 rì , , 帆 fān 影 yǐng 破 pò 湖 hú 烟 yān 。 。
远 yuǎn 岫 xiù 云 yún 端 duān 列 liè , , 残 cán 星 xīng 树 shù 杪 miǎo 悬 xuán 。 。
长 cháng 歌 gē 归 guī 院 yuàn 客 kè , , 鸡 jī 犬 quǎn 下 xià 方 fāng 传 chuán 。 。
晓登钟吾绝顶。清代。陆自逸。石径扪萝葛,来登千仞巅。 钟声催海日,帆影破湖烟。 远岫云端列,残星树杪悬。 长歌归院客,鸡犬下方传。