题 tí 慧 huì 山 shān 泉 quán - - 若 ruò 水 shuǐ
石 shí 脉 mài 绽 zhàn 寒 hán 光 guāng , , 松 sōng 根 gēn 喷 pēn 晓 xiǎo 凉 liáng 。 。
注 zhù 瓶 píng 云 yún 母 mǔ 滑 huá , , 漱 shù 齿 chǐ 茯 fú 苓 líng 香 xiāng 。 。
野 yě 客 kè 偷 tōu 煎 jiān 茗 míng , , 山 shān 僧 sēng 借 jiè 净 jìng 床 chuáng 。 。
安 ān 禅 chán 何 hé 所 suǒ 问 wèn , , 孤 gū 月 yuè 在 zài 中 zhōng 央 yāng 。 。
题慧山泉。唐代。若水。石脉绽寒光,松根喷晓凉。 注瓶云母滑,漱齿茯苓香。 野客偷煎茗,山僧借净床。 安禅何所问,孤月在中央。