赋 fù 得 dé - - 皎 jiǎo 然 rán
万 wàn 里 lǐ 巴 bā 江 jiāng 外 wài , , 三 sān 声 shēng 月 yuè 峡 xiá 深 shēn 。 。
何 hé 年 nián 有 yǒu 此 cǐ 路 lù , , 几 jǐ 客 kè 共 gòng 沾 zhān 襟 jīn 。 。
断 duàn 壁 bì 分 fēn 垂 chuí 影 yǐng , , 流 liú 泉 quán 入 rù 苦 kǔ 吟 yín 。 。
悽 qī 凉 liáng 离 lí 别 bié 后 hòu , , 闻 wén 此 cǐ 更 gèng 伤 shāng 心 xīn 。 。
赋得。唐代。皎然。万里巴江外,三声月峡深。 何年有此路,几客共沾襟。 断壁分垂影,流泉入苦吟。 悽凉离别后,闻此更伤心。