宿 sù 吴 wú 匡 kuāng 山 shān 破 pò 寺 sì - - 皎 jiǎo 然 rán
双 shuāng 峰 fēng 百 bǎi 战 zhàn 后 hòu , , 真 zhēn 界 jiè 满 mǎn 尘 chén 埃 āi 。 。
蔓 màn 草 cǎo 缘 yuán 空 kōng 壁 bì , , 悲 bēi 风 fēng 起 qǐ 故 gù 台 tái 。 。
野 yě 花 huā 寒 hán 更 gèng 发 fā , , 山 shān 月 yuè 暝 míng 还 hái 来 lái 。 。
何 hé 事 shì 池 chí 中 zhōng 水 shuǐ , , 东 dōng 流 liú 独 dú 不 bù 回 huí 。 。
宿吴匡山破寺。唐代。皎然。双峰百战后,真界满尘埃。 蔓草缘空壁,悲风起故台。 野花寒更发,山月暝还来。 何事池中水,东流独不回。