赋 fù 得 dé 夜 yè 雨 yǔ 滴 dī 空 kōng 阶 jiē 送 sòng 陆 lù 羽 yǔ 归 guī 龙 lóng 山 shān - - 皎 jiǎo 然 rán
闲 xián 阶 jiē 夜 yè 雨 yǔ 滴 dī , , 偏 piān 入 rù 别 bié 情 qíng 中 zhōng 。 。
断 duàn 续 xù 清 qīng 猿 yuán 应 yīng , , 淋 lín 漓 lí 候 hòu 馆 guǎn 空 kōng 。 。
气 qì 令 lìng 烦 fán 虑 lǜ 散 sàn , , 时 shí 与 yǔ 早 zǎo 秋 qiū 同 tóng 。 。
归 guī 客 kè 龙 lóng 山 shān 道 dào , , 东 dōng 来 lái 杂 zá 好 hǎo 风 fēng 。 。
赋得夜雨滴空阶送陆羽归龙山。唐代。皎然。闲阶夜雨滴,偏入别情中。 断续清猿应,淋漓候馆空。 气令烦虑散,时与早秋同。 归客龙山道,东来杂好风。