度 dù 翠 cuì 岭 lǐng - - 陈 chén 熙 xī 治 zhì
青 qīng 峭 qiào 摩 mó 空 kōng 势 shì 不 bù 平 píng , , 好 hǎo 山 shān 无 wú 数 shù 总 zǒng 难 nán 名 míng 。 。
路 lù 从 cóng 流 liú 水 shuǐ 声 shēng 中 zhōng 转 zhuǎn , , 人 rén 向 xiàng 长 cháng 松 sōng 顶 dǐng 上 shàng 行 xíng 。 。
叠 dié 石 shí 崎 qí 岖 qū 嵌 qiàn 虎 hǔ 迹 jī , , 仙 xiān 云 yún 缥 piāo 缈 miǎo 落 luò 鸡 jī 声 shēng 。 。
此 cǐ 身 shēn 便 biàn 拟 nǐ 凌 líng 风 fēng 去 qù , , 手 shǒu 把 bà 芙 fú 蓉 róng 朝 cháo 玉 yù 京 jīng 。 。
度翠岭。清代。陈熙治。青峭摩空势不平,好山无数总难名。 路从流水声中转,人向长松顶上行。 叠石崎岖嵌虎迹,仙云缥缈落鸡声。 此身便拟凌风去,手把芙蓉朝玉京。