出 chū 都 dōu 宿 sù 长 cháng 兴 xīng 店 diàn 作 zuò - - 高 gāo 锡 xī 蕃 fān
燕 yān 山 shān 凭 píng 眺 tiào 几 jǐ 登 dēng 楼 lóu , , 跌 diē 宕 dàng 名 míng 场 chǎng 可 kě 自 zì 由 yóu 。 。
千 qiān 里 lǐ 津 jīn 梁 liáng 疲 pí 远 yuǎn 道 dào , , 残 cán 年 nián 风 fēng 雪 xuě 逼 bī 征 zhēng 裘 qiú 。 。
升 shēng 沉 chén 人 rén 海 hǎi 谁 shuí 能 néng 悟 wù , , 寂 jì 寞 mò 乡 xiāng 关 guān 我 wǒ 欲 yù 愁 chóu 。 。
数 shù 到 dào 下 xià 弦 xián 弓 gōng 挂 guà 月 yuè , , 不 bù 须 xū 惆 chóu 怅 chàng 大 dà 刀 dāo 头 tóu 。 。
出都宿长兴店作。清代。高锡蕃。燕山凭眺几登楼,跌宕名场可自由。 千里津梁疲远道,残年风雪逼征裘。 升沉人海谁能悟,寂寞乡关我欲愁。 数到下弦弓挂月,不须惆怅大刀头。