海 hǎi 上 shàng 怀 huái 古 gǔ - - 高 gāo 凤 fèng 翰 hàn
极 jí 目 mù 寒 hán 烟 yān 接 jiē 大 dà 荒 huāng , , 海 hǎi 山 shān 秋 qiū 色 sè 共 gòng 苍 cāng 茫 máng 。 。
风 fēng 高 gāo 响 xiǎng 落 luò 钟 zhōng 儿 ér 石 shí , , 潮 cháo 怒 nù 声 shēng 催 cuī 鼓 gǔ 子 zi 洋 yáng 。 。
设 shè 险 xiǎn 至 zhì 今 jīn 留 liú 楚 chǔ 塞 sāi , , 求 qiú 仙 xiān 何 hé 处 chǔ 问 wèn 秦 qín 皇 huáng 。 。
马 mǎ 蹄 tí 踏 tà 处 chù 情 qíng 何 hé 极 jí , , 下 xià 尽 jǐn 千 qiān 峰 fēng 落 luò 日 rì 黄 huáng 。 。
海上怀古。清代。高凤翰。极目寒烟接大荒,海山秋色共苍茫。 风高响落钟儿石,潮怒声催鼓子洋。 设险至今留楚塞,求仙何处问秦皇。 马蹄踏处情何极,下尽千峰落日黄。