与 yǔ 朝 zhāo 阳 yáng 山 shān 人 rén 张 zhāng 朝 cháo 夜 yè 集 jí 湖 hú 亭 tíng 赋 fù 得 dé 各 gè 言 yán 其 qí 志 zhì - - 皎 jiǎo 然 rán
洞 dòng 庭 tíng 孤 gū 月 yuè 在 zài , , 秋 qiū 色 sè 望 wàng 无 wú 边 biān 。 。
零 líng 露 lù 积 jī 衰 shuāi 草 cǎo , , 寒 hán 螀 jiāng 鸣 míng 古 gǔ 田 tián 。 。
茫 máng 茫 máng 区 qū 中 zhōng 想 xiǎng , , 寂 jì 寂 jì 尘 chén 外 wài 缘 yuán 。 。
从 cóng 此 cǐ 悟 wù 浮 fú 世 shì , , 胡 hú 为 wéi 伤 shāng 暮 mù 年 nián 。 。
与朝阳山人张朝夜集湖亭赋得各言其志。唐代。皎然。洞庭孤月在,秋色望无边。 零露积衰草,寒螀鸣古田。 茫茫区中想,寂寂尘外缘。 从此悟浮世,胡为伤暮年。