题 tí 观 guān 音 yīn 山 shān 阁 gé - - 张 zhāng 鹏 péng 翮 hé
清 qīng 风 fēng 江 jiāng 上 shàng 暮 mù 云 yún 平 píng , , 晴 qíng 阁 gé 登 dēng 临 lín 眼 yǎn 倍 bèi 明 míng 。 。
山 shān 拥 yōng 绀 gàn 宫 gōng 迷 mí 晓 xiǎo 径 jìng , , 风 fēng 传 chuán 娑 suō 树 shù 动 dòng 秋 qiū 声 shēng 。 。
千 qiān 峰 fēng 翠 cuì 色 sè 浮 fú 空 kōng 起 qǐ , , 万 wàn 里 lǐ 帆 fān 樯 qiáng 逐 zhú 浪 làng 行 xíng 。 。
莫 mò 向 xiàng 六 liù 朝 cháo 悲 bēi 往 wǎng 事 shì , , 东 dōng 流 liú 不 bù 尽 jìn 古 gǔ 今 jīn 情 qíng 。 。
题观音山阁。清代。张鹏翮。清风江上暮云平,晴阁登临眼倍明。 山拥绀宫迷晓径,风传娑树动秋声。 千峰翠色浮空起,万里帆樯逐浪行。 莫向六朝悲往事,东流不尽古今情。