闻 wén 钟 zhōng - - 皎 jiǎo 然 rán
古 gǔ 寺 sì 寒 hán 山 shān 上 shàng , , 远 yuǎn 钟 zhōng 扬 yáng 好 hǎo 风 fēng 。 。
声 shēng 馀 yú 月 yuè 树 shù 动 dòng , , 响 xiǎng 尽 jǐn 霜 shuāng 天 tiān 空 kōng 。 。
永 yǒng 夜 yè 一 yī 禅 chán 子 zi , , 泠 líng 然 rán 心 xīn 境 jìng 中 zhōng 。 。
闻钟。唐代。皎然。古寺寒山上,远钟扬好风。 声馀月树动,响尽霜天空。 永夜一禅子,泠然心境中。