九 jiǔ 月 yuè 二 èr 十 shí 日 rì 醉 zuì 后 hòu 作 zuò 四 sì 章 zhāng 其 qí 一 yī - - 张 zhāng 晋 jìn
秋 qiū 风 fēng 凄 qī 以 yǐ 肃 sù , , 能 néng 令 lìng 百 bǎi 草 cǎo 死 sǐ 。 。
奈 nài 何 hé 摇 yáo 落 luò 中 zhōng , , 独 dú 解 jiě 吹 chuī 愁 chóu 起 qǐ 。 。
登 dēng 高 gāo 眺 tiào 川 chuān 原 yuán , , 据 jù 案 àn 屏 píng 书 shū 史 shǐ 。 。
出 chū 愁 chóu 入 rù 亦 yì 愁 chóu , , 郁 yù 郁 yù 忽 hū 如 rú 此 cǐ 。 。
未 wèi 知 zhī 愁 chóu 所 suǒ 生 shēng , , 安 ān 识 shí 愁 chóu 所 suǒ 止 zhǐ 。 。
九月二十日醉后作四章 其一。清代。张晋。秋风凄以肃,能令百草死。 奈何摇落中,独解吹愁起。 登高眺川原,据案屏书史。 出愁入亦愁,郁郁忽如此。 未知愁所生,安识愁所止。