西 xī 郭 guō 村 cūn 中 zhōng 有 yǒu 文 wén 杏 xìng 高 gāo 柯 kē 花 huā 时 shí 极 jí 可 kě 爱 ài 赏 shǎng 忽 hū 一 yī 日 rì 见 jiàn 操 cāo 斧 fǔ 尽 jǐn 伐 fá 为 wèi 薪 xīn 嗟 jiē 叹 tàn 不 bù 已 yǐ 因 yīn 成 chéng 此 cǐ 诗 shī - - 张 zhāng 英 yīng
红 hóng 杏 xìng 含 hán 烟 yān 四 sì 十 shí 株 zhū , , 才 cái 逢 féng 花 huā 谢 xiè 绿 lǜ 阴 yīn 铺 pù 。 。
无 wú 端 duān 斤 jīn 斧 fǔ 摧 cuī 残 cán 尽 jǐn , , 叹 tàn 息 xī 人 rén 间 jiān 有 yǒu 底 dǐ 愚 yú 。 。
西郭村中有文杏高柯花时极可爱赏忽一日见操斧尽伐为薪嗟叹不已因成此诗。清代。张英。红杏含烟四十株,才逢花谢绿阴铺。 无端斤斧摧残尽,叹息人间有底愚。