梅 méi 花 huā 诗 shī 三 sān 十 shí 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 张 zhāng 英 yīng
横 héng 斜 xié 多 duō 在 zài 短 duǎn 墙 qiáng 东 dōng , , 半 bàn 放 fàng 微 wēi 舒 shū 清 qīng 露 lù 中 zhōng 。 。
吟 yín 入 rù 暗 àn 香 xiāng 诗 shī 冷 lěng 艳 yàn , , 梦 mèng 回 huí 芳 fāng 径 jìng 月 yuè 朦 méng 胧 lóng 。 。
几 jǐ 株 zhū 最 zuì 爱 ài 前 qián 村 cūn 白 bái , , 一 yī 种 zhǒng 尤 yóu 怜 lián 照 zhào 水 shuǐ 红 hóng 。 。
自 zì 是 shì 东 dōng 皇 huáng 憎 zēng 寂 jì 寞 mò , , 故 gù 将 jiāng 寒 hán 蕊 ruǐ 试 shì 春 chūn 风 fēng 。 。
梅花诗三十首 其一。清代。张英。横斜多在短墙东,半放微舒清露中。 吟入暗香诗冷艳,梦回芳径月朦胧。 几株最爱前村白,一种尤怜照水红。 自是东皇憎寂寞,故将寒蕊试春风。