梅 méi 花 huā 诗 shī 三 sān 十 shí 首 shǒu 其 qí 十 shí 二 èr - - 张 zhāng 英 yīng
繁 fán 花 huā 枝 zhī 上 shàng 已 yǐ 纷 fēn 纷 fēn , , 老 lǎo 树 shù 溪 xī 边 biān 卧 wò 冻 dòng 云 yún 。 。
开 kāi 落 luò 非 fēi 关 guān 春 chūn 色 sè 异 yì , , 寒 hán 暄 xuān 全 quán 自 zì 岭 lǐng 头 tóu 分 fēn 。 。
何 hé 郎 láng 粉 fěn 汗 hàn 应 yīng 难 nán 傅 fù , , 荀 xún 令 lìng 衣 yī 香 xiāng 不 bù 待 dài 薰 xūn 。 。
独 dú 以 yǐ 孤 gū 标 biāo 先 xiān 众 zhòng 卉 huì , , 岂 qǐ 因 yīn 风 fēng 雪 xuě 惜 xī 离 lí 群 qún 。 。
梅花诗三十首 其十二。清代。张英。繁花枝上已纷纷,老树溪边卧冻云。 开落非关春色异,寒暄全自岭头分。 何郎粉汗应难傅,荀令衣香不待薰。 独以孤标先众卉,岂因风雪惜离群。