登 dēng 峻 jùn 极 jí 峰 fēng - - 崔 cuī 应 yīng 阶 jiē
欲 yù 上 shàng 嵩 sōng 高 gāo 第 dì 一 yī 重 zhòng , , 芒 máng 鞋 xié 竹 zhú 杖 zhàng 趁 chèn 云 yún 踪 zōng 。 。
双 shuāng 林 lín 迥 jiǒng 出 chū 三 sān 千 qiān 界 jiè , , 二 èr 室 shì 晴 qíng 开 kāi 六 liù 十 shí 峰 fēng 。 。
玉 yù 女 nǚ 几 jǐ 曾 céng 逢 féng 汉 hàn 武 wǔ , , 石 shí 坛 tán 不 bù 复 fù 继 jì 唐 táng 封 fēng 。 。
凭 píng 临 lín 未 wèi 敢 gǎn 舒 shū 长 cháng 啸 xiào , , 恐 kǒng 破 pò 天 tiān 池 chí 走 zǒu 卧 wò 龙 lóng 。 。
登峻极峰。清代。崔应阶。欲上嵩高第一重,芒鞋竹杖趁云踪。 双林迥出三千界,二室晴开六十峰。 玉女几曾逢汉武,石坛不复继唐封。 凭临未敢舒长啸,恐破天池走卧龙。