晚 wǎn 入 rù 东 dōng 塔 tǎ 禅 chán 房 fáng - - 曹 cáo 溶 róng
乍 zhà 归 guī 禾 hé 里 lǐ 客 kè 怀 huái 酸 suān , , 仅 jǐn 识 shí 城 chéng 东 dōng 旧 jiù 讲 jiǎng 坛 tán 。 。
曲 qū 港 gǎng 欲 yù 邀 yāo 仙 xiān 舸 gě 宿 sù , , 山 shān 风 fēng 不 bù 动 dòng 塔 tǎ 铃 líng 寒 hán 。 。
一 yī 身 shēn 与 yǔ 世 shì 悲 bēi 空 kōng 寂 jì , , 初 chū 地 dì 从 cóng 僧 sēng 借 jiè 羽 yǔ 翰 hàn 。 。
春 chūn 晦 huì 更 gèng 看 kàn 游 yóu 骑 qí 少 shǎo , , 夜 yè 凉 liáng 花 huā 雨 yǔ 撼 hàn 栏 lán 杆 gān 。 。
晚入东塔禅房。清代。曹溶。乍归禾里客怀酸,仅识城东旧讲坛。 曲港欲邀仙舸宿,山风不动塔铃寒。 一身与世悲空寂,初地从僧借羽翰。 春晦更看游骑少,夜凉花雨撼栏杆。