冬 dōng 日 rì 同 tóng 徐 xú 息 xī 溟 míng 登 dēng 野 yě 阁 gé 望 wàng 华 huà 山 shān 残 cán 雪 xuě 吊 diào 李 lǐ 介 jiè 立 lì 先 xiān 生 shēng - - 张 zhāng 元 yuán 升 shēng
与 yǔ 子 zi 一 yī 登 dēng 眺 tiào , , 谁 shuí 人 rén 载 zài 酒 jiǔ 来 lái 。 。
江 jiāng 声 shēng 吹 chuī 不 bù 尽 jìn , , 烟 yān 色 sè 晚 wǎn 还 hái 开 kāi 。 。
山 shān 远 yuǎn 明 míng 余 yú 雪 xuě , , 天 tiān 高 gāo 老 lǎo 异 yì 才 cái 。 。
寸 cùn 心 xīn 双 shuāng 目 mù 里 lǐ , , 何 hé 限 xiàn 夕 xī 阳 yáng 哀 āi 。 。
冬日同徐息溟登野阁望华山残雪吊李介立先生。清代。张元升。与子一登眺,谁人载酒来。 江声吹不尽,烟色晚还开。 山远明余雪,天高老异才。 寸心双目里,何限夕阳哀。